
Sunflower (Vietnamese)
HỒ HOÀN KIẾM
Tan trường tiếp nối tuổi thơ ngây,
Nhè nhẹ vui buồn êm ả thay
Trời mây óng ańh Hoàn Kiếm đẹp,
Liễu rủ theo chiều lá bay bay.
Thấm thoăt thời gian bớt thơ ngây,
Bâng khuâng chìm lăńg sầu vang vọng.
Ven hồ phản̉ ảnh đôi tài sắc,
Ai biét lòng ai mãi ngẩt ngây?
Tháng năm tưởng nhớ Cầu Thê –húc,
Từng bước vương buồn nhịp gỗ cong…
Đền Ngọc Sơn khi chiều cô- đọng,
Hữu tiêh sóng nước ánh trăng chong.
Hồn thiêng sông núi danh Thiên-cổ,
Quán-triệt kiêu-hùng đẹp Thế-nhân
Tháp-Bút Đài-Nghiên siêu nghệ thuật,
Đề Thơ Ngoạn-Mục ngút trời xanh…
Hoa Mặt Trời
Bình yên dưới nắng vui tươi,
Tinh hoa giản-dị đất trời điểm trang.
Sắc hoa thiên-phú trắng vàng,
Ngàn sau cùng với nhân-gian khóc cười.
Lạc-Loài
Em như cánh phượng xa xâm,
Dang đôi cánh nhỏ tháng năm u-hoài.
Thu về trăng bạch liêu-trai,
Từng không lả cánh bóng dài hoang sơ.
Bơ-Vơ
Em như cành phượng bơ-vơ,
Dăm ngàn hao-hút ngẩn-ngơ dường trần.
Vui buồn cồn cát phù vân,
Lui vào dĩ-vãng ngẫm thân cơ-cầu…
Thương Đau
Em như cánh phượng thương đau,
Hồn thơ lưu-luyến trăng lằu hoàng hoa,
Nhạc buồn quyện ánh trăng ngà,
Chơi-vơi niềm nhớ… ăm ba vơi đầy.
Rưng Rưng
Ngậm-ngùi nương nhẹcánh gầy,
Bâng-khuâng mặt biển đường mây ngỡ-ngàng.
Thương em số kiếp gian-nan,
Rưng rưng …ta thấy hồn mang mang sầu!!
Chập-Chờn
Ngàn xa thương nhớ ngẩn-ngơ,
Góp thành nhân ảnh hoang-sơ thực buồn.
Tìm đi kiếm lại cát cồn…
Hiền nhân quân tử chập-chờn biển dâu.
Tốt Đẹp
Nhìn người tốt đẹp bốn pphương,
Ngắm ta chỉ thấy sầu thương riêng mình.
Tưởng như lạc lõng hành-tinh,
Bâng-khuâng chờ ánh bình-minh rạng ngời.
Đêm về ao ốc chơi-vơi,
Mênh-mông biển lạ ngập trời trăng sao…
Bình-Minh
Bất ngờ rạng-rớ bình-minh,
Em như cánh phượng đẹp xinh thủơ nào.
Đời vui hoa lá xôn-xao,
Mừng em thỏa nguyện đường vào thanh-quang
Em ơi, kìa động hoa vàng,
Khung trời ưu-ái mênh-mang tình đời.
Bến này trăng nước ngậm-ngùi,
Con thuyền ngày đó đưa người sang sông.
Giao Mùa
Nhẹ nhẹ gió ơi… thu rụng lá,
Tình thu da diết với heo mây,
Một chiếc trên cành còn bỡ-ngỡ,
Giờ tàn thu chết lá lìa cây.
Hấp-hối trời thu hoa rã cánh,
Sương khuya giọt lệ ướt mi gầy.
Lá rụng cành thơ hồn thạch-thảo,
Giao mùa gió lộng lá thu bay…
Bạt Ngàn
Bễng đâu bạt cánh chim ngàn,
Người thơ thỉnh mộng sao tàn…tàn sao?
Vừng hồng ngạo-nghễ dâng cao,
Minh châu rạng-rỡ xôn-xao đường trần.
Ngu Ngơ
Chuyên khoa thực nghiệm một thời,
Hai mươi năm ấy góp đời trả vay.
Bấy lâu ẩn-dật vui thay,
Tưởng về sử đẹp đơm đầy vàng son.
Chờ mong non nước vuông tròn,
Trở về thương mến nước non ngàn đời.
Người vui thuận Thế kịp Thừi,
Tôi quên Thời Thế nhìn đời ngu ngơ.
Bài Không Tên
Ta đem cất giấu nhiều diệu vợi,
Một túi vô thường lắm không gian..
Ba miền thương nhớ tình dân-tộc,
Một dải non sông ngập ưu-phiền.
Trời cao biển rộng sầu cô-động,
Vờn-vẻ mây trôi mấy cuộm hồng.
Thông reo gío hú rừng xào-xạc,
Núi tím đồi xanh động hoa vàng.
Niềm đau thát-loạn tìm cố quốc,
Khoắc-khoải vô thường túi không gian.
Ta Khóc Ta
Thuở ấy Đèo Ngang đón Mây Rơi,
Tình riêng mến cảnh dạ bồi-hồi.
Bơ-vơ tầm mắt Tiều ngơ-ngẩn,
Bền vắng đìu-hiu khách hải-hồ.
Không gian tỉnh-mịch niềm sơn-cước,
Ảo-ảnh cô-liêu vạn nét sầu.
Mất nước tang thương đời khánh tận,
Thương nhà tủi hận kiếp trầm luân.
Mảnh đời rạn vỡ chiều hoang-dại,
Tường nhớ Đèo Ngang Ta khóc Ta.
Khó Quên
Chiều nay gợi nhớ Đèo Ngang,
Người Xưa vang bóng nhẹ-nhàng văn thơ.
Gieo vần dệt ý như tơ,
Nôỉ niềm cô đọng ngút bờ thời-gian.
Khiến cho nhân-thế bàng-hoàng,
Cổ Kim đồng-điệu mênh-mang đấ7 trời.
Đèo Ngang ẩn-ức chơi-vơi,
Mặc lòng hưng phế tình đời khó quên.
Xuân Vinh Quang (2007)
Xuân về xin chúc nhân gian,
Vui đời xây dưng xóm làng thân thương..
Tểt đến xin ch́úc Đồng Hương,
Buôn bán thịh đạt ruộg vườn xanh tươi.
Công nhân Công chức khắp nơi,
Hòa đồng nhân thế yêu đời bình yên
Dễ dàng sinh hoạt nhiều tiền,
Gia đình hanh phúc con hiền cháu ngoan.
Người Già khoẻ mạnh an nhàn.
Giơi Tr̉ẻ điểm nét son vàng quê hương
“Thông- minh nhíệt- huyết am- tường”
“Tài- cao đức- quý mở đường vinh quang”.
Nơi đây mây tuyết ngút ngàn
Xuân vềnhớ Nước mươi hàng Chúc vui.